Anh em Dân Chủ, Lời Kêu Gọi Đấu Tranh Của Tổ Chức Thanh Niên VN Yêu Nước danh sup cong san



Image result for FOMRSA GET OUT

80 năm từ ngày có đảng cướp cọng sản Việt Nam ,dân ta đói nghèo và đến nay thì đảng ta dâng đất nước cho bọn Tàu chệt.

Image result for vietnam protests today

Anh em Dân Chủ, Lời Kêu Gọi Đấu Tranh Của Tổ Chức Thanh Niên VN Yêu Nước danh sup cong san

Thursday, June 7, 2018

PGVN ĐÃ & ĐANG LÀ NGƯỜI KHÁCH LẠ NGAY TRONG LÒNG DÂN TỘC ?


Đất nước chúng ta hôm nay trước hiểm họa vong quốc , ngàn cân treo sợi tóc Câu hỏi lớn được đưa ra Tại sao không một chư tăng ni nào vị tự thiêu vị nước quên mình ? PGVN là sức mạnh nhất của đại khối dân tộc với số lượng chiếm trên 80 % tín đồ , kể từ  43 năm sau cái gọi là chiến thắng giải phóng miền Nam Việt nam không bị Mỹ - Ngụy kềm kẹp trong đói khổ ( ? ) PGVN đã được chứng minh 43 năm qua đa số các chư tăng ni đã mũ ni che tai Ngoảnh mặt quay lưng trước mọi khổ đau cùng tận của dân tộc , hành động vô cảm với quốc gia dân tộc , ăn bám vào của tín thí sống rất vô trách nhiệm & ru ngủ tín đồ "  mỉm miệng cười cười từng bước chân nở hoa sen " , thật là đáng trách khi đa số chư tăng ni PGVN sống vô tư vô tình đứng bên ngoài lề dân tộc ....

     PGVN ĐÃ & ĐANG LÀ NGƯỜI KHÁCH LẠ NGAY TRONG LÒNG DÂN TỘC ? CHƯ TĂNG NI PGVN CÓ TỘI TRƯỚC LỊCH SỬ DÂN TỘC VIỆT ...
    LỖI LẦM NÀY MỘT PHẦN LỚN PHẢI CHĂNG LÀ LÒNG THÀNH KÍNH QÚA ĐÁNG CỦA ĐA SỐ NỮ TÍN ĐỒ ?
  
   Ước mong chư tăng ni trong và ngoài nước tỉnh thức quay về với dân tộc & đạo pháp trong tinh thần " Phật pháp bất ly thế gian giác "  Chúng tôi ước mong chư tăng ni không phải là cánh tay nối dài của bạo quyền CSVN ru ngủ dân tộc ?
  Toàn thể dân tộc Việt đang đêm ngày mong Hành động tự thiêu vị nước quên mình của chư liệt vị & hành động xả thân vì dân tộc và cho dân tộc trong Phật giáo có tự ngữ BẤT KHÔNG THÀNH TỰU NHƯ LAI ... qúy vị hiểu câu này chứ ?

   NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT ..
   Một cựu quân nhân Cộng hòa & cũng là một phật tử , đánh và bị bắt tại mặt trận BMT tháng 3 năm ' 75
   Vâng , Chúng ta không biết yêu nếu chúng ta không biết ghét .... The world will not be destroyed by those who do Evil BUT those who watch them without doing anything - Albert Einstein ..
__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Khai Dân Trí - Lisa Phạm Số 460 Live stream 19h VN (8h sáng hoa kỳ ) mới...

Thursday, April 19, 2018

Chữ nghĩa Việt cộng




From:



Chữ nghĩa Việt cộng

Thân chuyển tiếp để bạn đọc cho vui.
Rất cám ơn bạn Nghi Trương đã gởi.
Chuyện dài dài chữ nghĩa của cộng sản,
Nói hoài hoài không bao giờ hết chuyện,
Của những bộ óc "đỉnh cao trí tuệ"
Của những con người vừa mới đổi đời,
Tôi hay ho gì mà chê bai họ,
Nhưng, những gì hay thì ta nên giữ,
Đừng vổ ngực ta đây "kẻ chiến thắng",
Bắt mọi người phải tùng phục theo mình,t
Như thế thất nhân tâm của kẻ thắng,
Như ông bà ta đã có câu rằng:
Chiếm được thành, chưa chắc chiếm lòng người,
Dân vi quý, xả tắc thứ chi, quân vi khinh,
Việc đóng tiền đi tù tôi gặp phải,
Không có tiền đóng tù phí, đi vay,
Chủ lò bánh mì Long Thành cho ngay,
Hứa rằng sau ngày về tôi hoàn trả,
Năm hai mười một về lại nơi xưa,
Ông chủ không còn hiện hữu như xưa,
Âu, Mỹ hay Tây du, không dám thưa.
Khổ cho người dân, có miệng làm gì?.
Bọn chóp bu có học hành ra chi,
Chỉ biết làm giàu, lòng tham không đáy
Nên đất nước suy tàn không bàn cải.
Sau bốn mươi năm như ta đã thấy,,
Lẹt đẹt theo sau những nước đói nghèo,
Mà xưa kia, họ chỉ mong bằng mình,
Như Lý Thừa Vảng của Singapore.
Như các nước thuộc vùng Đông Nam Á,
Mà giờ đây mình theo sau các nước....ấy.
Ôi! thât buồn lắm thay.

Thôi Huỳnh

CHUYỆN THẬT NHƯ ĐÙA III

Người Lính Già Oregon

1.
Ai cũng biết VC là vua chơi chữ, lúc chúng mới vào miền Nam, cũng như bây giờ. Chúng bày ra nhiều danh từ quái dị, ví dụ “bức xúc”, không biết từ tiếng nào ra (đúng nghĩa là “cần kíp”, nhưng người dân lại dùng như “khó chịu, bực bội”: nghe nó nói, tôi bức xúc quá) hoặc “ẩm thực”, từ Việt Hán, trong khi đã có sẵn chữ Việt thuần túy “ăn uống”, hoặc “lô-gích” bởi tiếng Pháp logique, nghĩa tiếng Việt là “hợp lý”. Thật là dốt mà hay nói chữ.
Vốn sắt máu, VC dùng những danh từ mang giọng tranh đấu, đàn áp, bắt bớ. Từ ngữ vô tội bỗng bị “nâng cao quan điểm”, trở thành phương tiện phô bày bản chất võ biền nằm trong tiềm thức của chúng. Vài ví dụ:
- giải phóng mặt bằng; giải phóng chất khí
- quản lý đời em, quản lý đời anh (lấy vợ, lấy chồng?)
- xử lý hạt giống; xử lý từ xa (remote control?) ; xử lý văn bản
- khống chế tốc độ; khống chế chi tiêu
- giáo án (thay vì bài dạy)
Chữ Nghĩa Việt Cộng

Vân vân...
Tương tự chữ chém trong từ ngữ dưới chế độ phong kiến ngày xưa, như theo một chuyện khôi hài ta thường được nghe kể: Thay vì nói “đang cắt khoai ăn”, một vị thuộc hoàng tộc đã trả lời: “Mệ đang chém củ khoai.”
Từ ngữ VC chuyển biến, đổi màu như cắc kè tùy theo lập trường, hoàn cảnh. Cũng là phi công nhưng của “ngụy” thì trở thành giặc lái, của bọn chúng là chiến sĩ lái. Đối với Trung Cộng, khi còn là tay sai, VC nâng bi hết cỡ: nào là “đồng chí anh em”, “tình hữu nghị Việt-Trung thắm thiết, môi hở răng lạnh, đời đời bền vững”, “trăng Trung quốc sáng hơn trăng Mỹ [đồng hồ Liên Xô tốt hơn đồng hồ Thụy Sĩ]”. Khi bị Tàu Cộng đánh cho tơi bời ở biên giới cuối thập niên 70 thì chúng chửi các “đồng chí anh em” là “bọn bành trướng Bắc Kinh”, “chủ nghĩa Xi-ô-nít (sionisme) xâm lược”. Khi đã bán đất, bán biển cho Trung Cộng, và ở cái thế đầy tớ, VC sợ bọn này đến mức không dám viết “tàu Trung quốc bắn chìm thuyền đánh cá Việt Nam”, mà gọi là “tàu lạ”.
2.
Tuy nhiên, khi cần lừa bịp, bọn lãnh đạo VC không ngần ngại dùng cả kho từ ngữ nghe rất xây dựng, ngọt như mía lùi: đi tù thì chúng gọi là đi “học tập” (cải tạo). Một nhà văn bạn đồng tù của tôi, nguyên là nhân viên Việt Tấn Xã, thỉnh thoảng ghé tai, nói nhỏ:
- Tao phải đề nghị cái thằng viết bức thông cáo kêu gọi quân nhân “ngụy” đi trình diện “học tập cải tạo” sau ngày 30/4/75 được lãnh giải Nobel về văn chương láu cá...
- ?
- Chúng bắt binh sĩ, hạ sĩ quan tập trung “học” tại chỗ ba ngày, rồi cho về thật. Sĩ quan cấp úy cũng “được” đi học, và đem theo lương thực đủ 10 ngày. Cấp tá mang theo lương thực đủ một tháng. Thì thử hỏi bố ai mà không tin?
Nuốt một hớp nước cho đỡ tức, anh ta tiếp:
- Mới đây, thằng cha X đứng lên hỏi: “Thưa cán bộ, tại sao trong thông cáo trình diện, Cách mạng nói học tập mườì ngày, mà bây giờ học đã hơn một năm rồi, chúng tôi chưa được về?” Thằng quản giáo cười khinh khỉnh, trả lời tỉnh bơ: “Đâu, anh chỉ tôi xem chỗ nào trong thông cáo Cách mạng nói các anh “học tập mười ngày”? Thông cáo chỉ bảo “mang theo lương thực đủ mười ngày”. Anh thấy không, mười ngày ăn hết thì Cách mạng cung cấp tiếp kia mà!”
Cứng họng. Anh bạn VTX lắc đầu chép miệng:
- Tiên sư chúng nó, đau như hoạn, tức như bò đá. Tao cũng không rõ, tại chúng mình ngu, hoặc tại chúng nó quá lưu manh?
Ngừng một giây, anh ta phun tiếp:
- Hoặc là tại người quốc gia mình quá ngay thẳng, nếu không nói là ngây thơ, nên suốt đời bị chúng nó lừa, từ 1945 tới hôm nay.
Có thể anh ta nói đúng: cho đến bây giờ, một số người tỵ nạn chúng ta vẫn còn ngây thơ trước từ ngữ của VC, bị bịp hoài mà vẫn chưa tởn. Ngày nay, sau khi chạy trối chết ra tới hải ngoại, an toàn rồi, mà bọn VC vẫn đuổi theo phá đám, dụ dỗ, lần này bằng những lời đường mật, dĩ nhiên, đầy dẫy trong Nghị quyết 36, nào là “Việt Kiều, khúc ruột ngoài ngàn dặm”, “bộ phận không thể tách rời của dân tộc Việt Nam” (thay cho “bọn vượt biên là ma cô, đĩ điếm” trước kia), nào là “quê hương là chùm khế ngọt”,”hãy hoà giải hòa hợp, xóa bỏ hận thù”, nào là “hãy đem tiền bạc và chất xám về xây dựng đất nước, đầu tư đi, làm từ thiện đi, về mua nhà mua đất, hưởng già đi, gái Việt Nam bây giờ đẹp lắm, đẹp lắm...”
3.
Tại trại cải tạo Vĩnh Phú, có anh bạn đồng nghiệp tại trường Đại Học CTCT Đà Lạt, tên Nhung, kiếm đâu ra được chức thủ kho dụng cụ lao động, cũng nhàn và ấm thân. Một hôm, anh ta kể, một tên công an vẻ phách lối đến mượn cái xẻng. Theo thủ tục ai mượn cũng phải ghi tên vào sổ. Thủ kho, người Bắc, lịch sự hỏi:
- Xin cán bộ cho biết quý danh.

Tên nọ không hiểu “quý danh”, há mồm, ngơ ngác, suy nghĩ một hồi, rồi đột nhiên sừng sộ:

- Anh vi phạm nội qui. Ai cho anh nói tiếng nước ngoài hử?
Nhung sửng sốt, á khẩu. May phước, nhờ các bạn đồng tù xúm vào thông dịch giùm, anh ta mới thoát nạn, sau khi bị xỉ vả tận tình:
- Bây giờ mà anh vẫn còn ôm chân đế quốc, dùng toàn là chữ tư bản, phản động..


4.
Ngày Chúa Nhật tù nhân thường được nghỉ lao động.. Nhưng thỉnh thoảng bọn cán bộ bắt làm cái mà chúng gọi là “lao động xã hội chủ nghĩa”, kiểu volunteering ở Mỹ, ví dụ đào “ao cá Bác Hồ”, “trồng cây Bác Hồ”, “trồng rau cải thiện”. Coi như mất toi một buổi sáng. Tôi đang nằm ngủ nướng, anh tù đội trưởng, tên Dũng, đến vén mùng lôi dậy:
- Đề nghị anh thức dậy đi lao động xã hội chủ nghĩa.

Tôi cự nự:

- Anh đề nghị, nhưng tôi từ chối, được không?

Dũng là một đội trưởng tốt, đấu dịu:

- Trong từ ngữ tụi nó, đề nghị có nghĩa là bắt buộc đó cha nội. Không biết mà cứ lý sự hoài, khổ quá!

5.
Thời gian đầu mới ra Bắc, sĩ quan tù nhân bị giam ở những trại do “bộ đội” quản lý được dựng lên cấp thời bằng gỗ, tranh, nứa. Dãy hố vệ sinh được đào phía sau nhà (khác với những trại Công an sau này, như Vĩnh Phú, phòng tiêu tiểu cất ngay trong mỗi buồng). Ban đêm, tiểu tiện, đại tiện tù nhân phải xách đèn ra trước vọng canh, hô to, xin phép vệ binh. Những thằng vệ binh, đa số gốc nhà quê, nói ngọng, dùng nhiều thứ thổ ngữ địa phương khác nhau.
Tại trại Hoàng Liên Sơn, thường xuyên có tiếng vang lên trong đêm trường lạnh lẽo:
- Báo cáo cán bộ, tôi xin đi tiểu.
Vệ binh gác hỏi:
- Đi tiểu là đi đâu?
- Là đi tè, tức đi đái đó...
- Đi đái thì nói đi đái, còn văn vẻ đi tiểu với đi đại... Được.
Đêm sau, rút kinh nghiệm, một tù nhân khác xin phép một thằng vệ binh khác:
- Báo cáo cán bộ, tôi xin đi đái.
Tiếng từ vọng gác:
- Đi đái... anh ăn nói kém văn hóa quá..
- Vậy cán bộ bảo tôi nói thế nào?
Thằng vệ binh:
- Đi giải.
Một đêm khác, một “cải tạo viên” khác:
- Báo cáo cán bộ, tôi xin đi giải...
Tiếng vệ binh:
- Không được. Đi đái thì nói đi đái. Giải gì? Giải rút hả? Dân Nam bộ mà cũng tập nói tiếng Bắc. Nói lại.
Được lời như cởi tấm lòng, anh “cải tạo viên” la lớn:
- Báo cáo cán bộ, tôi xin đi đái.
Âm “ái.... ái... ái” vọng lên trên dãy núi Hoàng Liên Sơn trong đêm vắng lặng, nghe “khẩn trương”, đau khổ.
- Được.
Cũng may, vào thời kỳ đó, đa số sĩ quan còn trẻ, còn khỏe, thận tốt, nên ráng nhịn được. Nhưng những ông già trên sáu bó, đứng tranh luận về chữ nghĩa kiểu này, giữa trời sương lạnh, chưa kịp đến hố đã “giải phóng” ra quần mất rồi.
6.
Chuyện bị Tào Tháo rượt sau đây thì bất kể tuổi tác, già trẻ, nhiếp hộ tuyến sưng hay không sưng. Cũng tại trại Hoàng Liên Sơn, cũng lại chuyện chữ nghĩa. Một “cải tạo viên”, vì buổi chiều lén ăn sắn sống, nên đang đêm bị đau bụng, xách đèn chạy vội ra vọng gác, khá xa.
- Báo cáo cán bộ, tôi xin đi cầu.
Thằng vệ binh, giọng còn trẻ:
- Không được. Giờ này anh đi ra cầu nàm cái gì, có ý đồ gì?
Anh bạn ta, Nam kỳ rặt:
- Hổng phải đâu, đi cầu là đi ỉa đó. Lẹ lẹ giùm lên cán bộ, tui chịu hết nổi rồi...
- Không được, anh phải học cách ăn cách lói cho đúng văn hóa, nghe chửa: tôi xin phép đi đại tiện. Các anh toàn nà người có tú tài hai, tú tài ba mà không biết dùng chữ cho đúng và nịch sự. Anh lói nại đi...
Bạn ta trả lời, cộc lốc:
- Thôi khỏi cần nữa. Xong rồi.
- Anh lói xong rồi nà xong cái gì?
Bạn ta đùng đùng nổi giận, la lớn, dường như không sợ gì nữa:
- Là ỉa ướt quần rồi đó cha !. Không tin cha cứ trèo xuống mà hưởi. Đau bụng thấy mụ nội mà cứ lèng èng quoài.
“Sự cố đột xuất” không mấy thơm tho này, và sự hy sinh vĩ đại của bạn ta, hôm sau, đến tai “quản giáo” đội, không ngờ lại có kết quả tốt, ngoài dự liệu. Theo lệnh trên, kể từ đêm đó, khi cải tạo viên cầm đèn xin phép ra hố tiêu, nói kiểu nào, lính gác phải cho đi, không hạch hỏi gì nữa.
7.
Một bữa, vác một bó nứa to tổ chảng ở rừng về, tôi bị té xỉu, và được chuyển vào đội Rau Xanh của mấy ông già lụ khụ, ốm yếu ho hen, loại sứt cán gãy gọng, và vì trẻ nhất tôi được chỉ định làm trưởng tổ hốt phân, mỗi bữa ít nhất năm chuyến, đem giao cho một tổ khác chế biến thành nước tưới rau, hoặc ủ thẳng trên các luống khoai. Trước khi xuất quân, tên “quản giáo” lên lớp:
- Có bốn thứ phân: phân bắc, phân chuồng, phân xanh. Các anh phải lấy ba thứ này cho đầy đủ chất lượng. Còn phân đạm, hay u-rê là phân cao cấp, ta chưa dùng đến.
Phân chuồng (trâu bò) và phân xanh (lá cây ngâm mục) thì ai cũng hiểu. Riêng phân bắc tên quản giáo không cắt nghĩa. Một anh tổ viên, gốc Quảng, giơ tay hỏi:
- Thưa coáng bộ, còn pheng béc là pheng chi?
Tên quản giáo nhìn anh chằm chằm, rồi dằn từng tiếng:
- Có thế mà không hiểu. Phân bắc là phân tươi...
- Pheng tươi là pheng chi, coáng bộ ?
- Là cứt chứ còn gì nữa. Hỏi mãi.
__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Khai Dân Trí Lisa Phạm Số 411 ngày 19/4/2018 :Live stream 19h VN (8h sá...

Saturday, March 3, 2018

Quyền thừa kế Johnny Hallyday: Luật Mỹ hay luật Pháp sẽ thắng thế ?

 

Quyền thừa kế Johnny Hallyday: Luật Mỹ hay luật Pháp sẽ thắng thế ?

 

Ngày mồng 9 tháng 12 năm ngoái, nhân buổi lễ tang và tưởng niệm đại danh ca Pháp Johnny Hallyday, qua đời vì bệnh ung thư phổi, hàng triệu người đã được chứng kiến cảnh một gia đình Hallyday tương đối hòa thuận, với một bên là người vợ góa của cố ca sĩ Laeticia Hallyday và hai cô con gái nuôi còn nhỏ của họ, Jade và Joy, và bên kia là hai người con của Johnny, với hai người vợ trước, David Halliday, con trai của Sylvie Vartan, và Laura Smet, con gái của Nathalie Baye...
Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau, sóng gió đã nổi lên trong gia tộc của Johnny, khi người ta biết được nội dung chúc thư sau cùng của cố ca sĩ, đã để lại toàn bộ tài sản của mình cho người vợ góa Laeticia, trong lúc hai người con ruột đã lớn là David và Laura thì không được bất kỳ cái gì, bị truất quyền thừa kế mà không hề được báo trước.
Và chuyện phải đến đã đến : Ngày 12 tháng Hai vừa qua, Laura Smet đã công khai loan báo việc nhờ luật sư kiện trước tòa án Pháp để đòi được chia quyền thừa kế gia sản của cha mình và phản bác bản di chúc mà Johnny Hallyday đã viết vào năm 2014.. David Hallyday sẽ tham gia vụ kiện cùng với em mình.
Theo bản di chúc, sau khi Johnny Hallyday chết đi, toàn bộ tài sản vật chất cũng như tác quyền của ông sẽ về tay người vợ góa Laeticia căn cứ vào luật bang California, nơi cố ca sĩ thường trú. Bản di chúc cũng viết thêm là nếu chẳng may Laeticia qua đời trước ông, thì tất cả sản nghiệp của Jean-Philippe Smet (tên khai sinh của Johnny) sẽ được chuyển đồng đều cho hai cô con gái nuôi Jade và Joy. Chính điều khoản này đã loại trừ Laura Smet và David Hallyday ra khỏi danh sách người được hưởng thừa kế.
Theo các luật sư của Laura, các quy định trong bản chúc thư của Johnny Hallyday « rõ ràng là đã trái với luật lệ tại Pháp » vì lẽ ở Pháp, trên nguyên tắc, không ai có thể truất quyền thừa kế của con mình. Nguyên tắc đó tuy nhiên lại không tồn tại trong luật của tiểu bang California.
Nơi thường trú của Johnny sẽ mang tính quyết định
Đối với giới quan sát, một cuộc chiến pháp lý như vậy đã mở màn, và có khả năng kéo dài nhiều năm trước khi tòa án ra được phán quyết chung cuộc, với điểm then chốt là xác định xem Johnny Hallyday là thường trú ở đâu vì nơi đó sẽ quyết định việc áp dụng luật lệ về thừa kế : Luật California, có lợi cho Laeticia hay là luật Pháp, có lợi cho Laura và David.
Trong một bài viết công bố hôm 22/02/2018 vừa qua trong tập hồ sơ đặc biệt về di sản thừa kế của Johnny Hallyday, tuần báo Pháp L’Express đã nêu bật những lập luận và án lệ mà hai phe có thể đưa ra để bảo vệ cho yêu cầu của mình.
Trong vụ này, ưu thế như có phần thiên về bà mẹ kế Laeticia. Trong những năm 2000, Johnny Hallyday đã chính thức dọn đến nơi cư trú mới ở Los Angelès, tiểu bang California, nơi ông sống cùng với Laeticia và hai cô con gái Jade và Joy. Ông chỉ trở về Pháp khi lâm bệnh nặng để được chữa trị, trước khi qua đời ngày mùng 6 tháng 12 năm 2017 tại tư gia ở thị trấn Marnes-la-Coquette, gần Paris.
Laeticia hoàn toàn có thể dựa trên việc Johnny đã chọn California làm nơi thường trú để phản bác lập luận của Laura và David, vốn cho rằng cha của họ vẫn thường trú tại Pháp. Trên vấn đề này, luật sư của bà mẹ kế có thể dựa vào hai án lệ mới đây của Tòa Phá Án Paris vào tháng 9 năm 2017 trong hai vụ kiện tương tự.
Án lệ Maurice Jarre và Michel Colombier có lợi cho Laeticia
Trước hết là vụ hai người con vợ trước của nhà soạn nhạc trứ danh Maurice Jarre, tác giả của những bản nhạc phim nổi tiếng như phim « Bác sĩ Jivago » chẳng hạn, đã kiện bà mẹ kế để đòi phần thừa kế mà Maurice Jarre, sau khi qua đời năm 2009, đã để lại toàn bộ cho bà.
Vụ thứ hai liên quan đến nhạc sĩ Michel Colombier, người chuyên hòa âm cho các bản nhạc của Serge Gainsbourg hoặc Madonna, qua đời năm 2004. Bằng di chúc, Michel Colombier cũng để lại tài sản cho người vợ sau cùng của mình, và sau khi bà này mất đi, sản nghiệp về tay 2 cô con gái mà hai người có được với nhau. Bốn người con của các bà vợ trước đã đệ đơn đòi được chia một phần thừa kế.
Cả hai người Maurice Jarre và Michel Colombier đều cư ngụ và qua đời tại California, và quyết định vấn đề thừa kế dựa trên luật lệ của tiểu bang Mỹ. Trong cả hai trường hợp này, tòa án cao nhất tại Pháp đều bác đơn kiện và xác nhận tính chất hợp lệ của việc áp dụng luật Mỹ dựa trên hai căn cứ :
Cả Maurice Jarre lẫn Michel Colombier đều cư ngụ và xây dựng cuộc sống của họ ở California trong một thời gian dài, Maurice Jarre từ năm 1965, kết hôn cũng ở Mỹ, trong lúc Michel Colombier thì thường trú ở California trong gần ba mươi năm, nơi cả ba đứa con cuối cùng đều được sinh ra, với hầu như toàn bộ sản nghiệp đều nằm ở Hoa Kỳ.
Mặt khác, Tòa Phá Án tại Pháp cũng cho rằng trong cả hai trường hợp, những người con đòi được phân chia thừa kế đều không phải là đang ở « trong tình trạng kinh tế bấp bênh hoặc nghèo khó ».
Johnny Hallyday chưa hề sinh sống lâu dài tại Mỹ
Đối với David Hallyday và Laura Smet, vấn đề là làm sao chứng minh được trước một tòa án Pháp rằng cha của họ không hề thường trú từ lâu và trong một thời gian dài tại Los Angeles.
Nếu Maurice Jarre và Michel Colombier đều đã định cư ở California vài thập kỷ trước khi qua đời, thì Johnny Hallyday chỉ mới đến California từ năm 2013, và cũng đã sống một phần thời gian của mình tại Pháp, Thụy Sĩ hoặc Saint-Barthélemy (Quần đảo Antilles thuộc Pháp), nơi ông được chôn cất sau khi được cả nước tưởng niệm tại Paris.
Đối với các luật sư của Laura Smet, án lệ Maurice Jarre sẽ không thể áp dụng trong trường hợp Johnny Hallyday. Trả lời hãng tin Pháp AFP, luật sư Pierre-Olivier Sur giải thích : « Trước khi chết, Maurice Jarre đã rời Pháp qua Mỹ định cư và cắt đứt mọi quan hệ với Pháp », trong khi đó thì Johnny Hallyday vẫn « có một nơi cư trú ở Pháp, đã hát ở Pháp cho đến ngày qua đời, cũng ở Pháp, với một tang lễ quốc dân do chính tổng thống Pháp Macron chủ trì ».
Và nếu tòa án xác định rằng nơi cư trú thực thụ của Johnny Hallyday là Pháp, thì luật của Pháp sẽ được áp dụng, và như vậy là tài sản của cố ca sĩ phải được chia cho tất cả những người con, trong đó có Laura và David.
Khả năng Laeticia bị kiện trước tòa án dân sự Mỹ
Một điểm khác mà David và Laura có thể làm là kiện Laeticia ra trước một tòa án Mỹ.
Theo giáo sư đại học kiêm luật sư Frédéric Bichon thì Laura và David cũng có thể kiện bà mẹ kế ra trước một tòa án dân sự Mỹ về tội « lạm dụng ảnh hưởng quá mức », tội danh mà ở Pháp gọi là « thâu tóm di sản thừa kế ».
Trên vấn đề Laeticia bị nghi là đã thao túng cuộc sống của Johnny Hallyday, L’Express đã nêu bật một số chi tiết như việc cố ca sĩ đã quá tin tưởng người cha của Laeticia là André Boudou, một con người tham lam, từng bị tòa án Pháp kết án. Johnny đã nhiều lần làm theo lời khuyên thường là rất tồi của cha vợ. Johnny cũng để cho Laeticia lao vào các kiểu cách làm ăn đáng nghi ngờ, lập ra những công ty khác nhau, và giao quyền quản lý cho bà của Laeticia là Elyette Boudou.
Ngay cả trong vấn đề thừa kế, trong những bản di chúc viết trước, Johnny Hallyday đã từng ghi tên những đứa con vào danh sách người được hưởng thừa kế, điều đã biến mất trong bản di chúc sau cùng viết năm 2014, một quyết định mà chính Johnny đã công khai thừa nhận một cách rất tỉnh táo khi cho rằng ông đã cho hai người đủ rồi.
Di sản thừa kế mà Johnny Hallyday để lại được ước lượng khoảng 100 triệu euro, bao gồm các bất động sản ở rải rác một số nơi, các thu nhập đến từ bản quyền nghệ sĩ, bộ sưu tập xe hơi và xe mô tô rất đáng giá. Bên cạnh đó còn có những khoản nợ to lớn, lên đến cả chục triệu euro, vì Johnny nổi tiếng là người tiêu xài hoang phí. Một trong những khoản nợ đáng chú ý tiền nợ thuế, mà theo báo Canard Enchainé lên đến 9 triệu euro.
Tóm lại, theo tất cả các nhà quan sát, một cuộc chiến tranh tư pháp sẽ tất yếu xẩy ra, và kéo dài trong nhiều năm, với hậu quả là quyền hưởng thừa kế bị tạm thời đình chỉ, không có lợi cho bên nào, và điều đó sẽ thúc đẩy các bên thỏa hiệp.

__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Khai Dân Trí - Lisa Phạm Số 363Live stream 19h VN (8h sáng hoa kỳ) mới n...